Bản di chúc kỳ lạ của vị tỷ phú: Giao hết tài sản cho con nuôi, con ruột không được gì… nhưng ai nấy đều đồng tình, cảm phục
Sống trên đời, nhiều người ao ước mình có thật nhiều tài sản và sẵn sàng làm mọi cách để chinh phục ước mơ giàu có. Thế nhưng, có một sự thật rằng, chúng ta vốn không nắm giữ được bất kỳ thứ gì trong vũ trụ này, ngay cả một giọt nước cũng không thể mất đi. Do đó, tiền tài phấn đấu cả đời cũng chỉ là những thứ vô nghĩa. Bởi khi nằm xuống, một ngọn cỏ cũng không thể mang theo. Duy chỉ có phẩm hạnh là trường cửu với thời gian, tạo ra được nhiều giá trị lan tỏa cho mỗi người.
Cuộc gặp gỡ định mệnh
Ảnh minh họa: Internet
Vào một buổi tối mùa Đông lạnh giá của 36 năm về trước, vợ của một thương nhân ở Washington (Mỹ) đã bất cẩn đánh rơi chiếc túi da trong bệnh viện. Trong túi da không chỉ có 100.000 USD mà còn có bản thông tin thị trường vô cùng cơ mật. Vì thế, người thương nhân vô cùng lo lắng, vội vã đi tìm ngay trong đêm.
Đến bệnh viện, thương nhân đi một vòng tìm kiếm. Khi đến hành lang vắng lặng, lạnh lẽo, ông thấy một cô bé gầy gò đang co ro rét run, ngồi dưới sát bức tường. Cô bé đang giữ chặt trong lòng chiếc túi da mà vợ ông đánh mất.
Hóa ra cô bé ấy tên là Siada. Hoàn cảnh gia đình vô cùng nghèo khó, hai mẹ con nương tựa nhau mà sống. Mẹ của cô đang mắc trọng bệnh, đồ đạc trong nhà đều đã bán đi hết nhưng số tiền gom góp được vẫn chưa đủ chi phí thuốc men chữa bệnh trong một đêm.
“Nếu không có tiền thì ngày mai biết làm thế nào?” Trong đầu Siada cứ vẩn vơ câu hỏi này. Tối hôm đó, Siada lo lắng đi đi lại lại trong hành lang bệnh viện, cầu trời phù hộ cho người mẹ bệnh tật. Cô hy vọng rằng Chúa có thể gửi một người tốt bụng đến để giải cứu mẹ.
Đột nhiên, một người phụ nữ đi xuống cầu thang và qua hành lang, vô tình làm rơi chiếc túi da. Lúc đó, Siada là người duy nhất trong hành lang. Cô chạy đến nhặt chiếc túi và đuổi theo người phụ nữ kia, nhưng người phụ nữ đó đã bước lên một chiếc xe và phóng đi.
Siada trở về phòng bệnh, kể với mẹ chuyện vừa xảy ra. Khi cô bé mở chiếc túi da, hai mẹ con cô kinh ngạc khi thấy một số tiền khổng lồ – họ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có nhiều tiền như thế. Hai mẹ con Siada trong lòng đều hiểu rằng nếu dùng số tiền này sẽ có thể chữa khỏi bệnh. Nhưng mẹ cô lại bảo cô đem túi da quay trở lại hành lang, đợi người đánh mất đó quay lại lấy.
Mẹ của Siada thủ thỉ: “Người mất tiền nhất định rất lo lắng. Trong cả cuộc đời con người thì việc đáng làm nhất chính là giúp đỡ người khác, lo lắng nỗi lo lắng của người khác. Việc không được làm nhất là tham lam tiền tài bất nghĩa, thấy tiền tài mà quên đạo nghĩa”.
Tìm lại được chiếc túi, người thương nhân rất cảm kích tấm lòng của mẹ con cô bé nên đã dốc hết sức giúp đỡ. Tuy nhiên, mẹ của Siada vẫn bỏ lại cô bé một mình mà ra đi mãi mãi.
Nhờ có hai mẹ con Siada trả lại chiếc túi mà thương nhân không chỉ có 100.000 USD mà quan trọng hơn là lấy lại được thông tin thị trường cơ mật. Vì vậy, ông đã làm ăn như diều gặp gió và nhanh chóng trở thành một triệu phú lớn.
Siada được triệu phú nhận nuôi và cho đi học. Khi cô tốt nghiệp đại học quay về giúp cha nuôi của mình quản lý công ty. Việc kinh doanh rất phát đạt và người triệu phú nọ đã nhanh chóng trở thành một tỷ phú.
Bản di chúc khiến người người kinh ngạc
“Phẩm cách giống như một cái cây và danh tiếng giống như bóng mát. Mọi người thường chú ý đến bóng mát, mà không biết rằng cây mới là gốc” – Lincoln. Ảnh: EconomicTimes
Dù ông không giao cho Siada bất kỳ chức vụ thực tế nào trong công ty nhưng được rèn luyện trong thương trường lâu dài và học hỏi rất nhiều từ cha nuôi, Siada đã trở thành một nhân tài kinh doanh đầy triển vọng. Đến khi cha nuôi cô tuổi cao, sức yếu, rất nhiều ý kiến đều là tham vấn Siada.
Trước khi vị tỷ phú lâm chung, ông đã để lại một bản di chúc khiến người ta ngạc nhiên:
“Trước khi tôi quen biết 2 mẹ con Siada, tôi đã là một người giàu có. Tuy nhiên, khi tôi đứng trước mặt họ – những người nghèo khó và bệnh tật nhưng cương trực, chọn không giữ lấy số tiền trong chiếc ví mà họ nhặt được, tôi nhận ra rằng họ là người giàu nhất trong số tất cả mọi người bởi họ tuân thủ được chuẩn mực cao nhất trong việc làm người.
Đây chính xác là thứ mà tôi trân trọng nhất trong việc kinh doanh. Chính họ đã dạy tôi rằng tài sản lớn nhất của cuộc đời là phẩm hạnh.
Tôi nhận nuôi dưỡng Siada không phải bởi vì cảm tạ báo ơn, cũng không phải vì cảm thông với hoàn cảnh của cô bé, mà đó là thể hiện sự kính trọng và đảm bảo rằng bên cạnh tôi lúc nào cũng có một tấm gương sáng để bản thân cũng như mọi người noi theo. Có Siada ở bên, tôi sẽ không bao giờ quên những gì tôi nên làm và những gì không nên làm. Đây là những nguyên tắc cơ bản đảm bảo cho sự thành công trong việc kinh doanh và biến tôi thành một tỷ phú.
Sau khi tôi qua đời, toàn bộ tài sản hàng tỷ đô của tôi đều để lại cho Siada thừa kế. Đây không phải là tặng, mà là để cho sự nghiệp của tôi càng phát triển thịnh vượng và huy hoàng hơn nữa. Tôi hoàn toàn tin tưởng, đứa con trai thông minh sẽ hiểu dụng tâm của cha nó”.
Khi con trai của vị tỷ phú trở về từ nước ngoài, anh đã đọc kỹ bản di chúc của cha mình và không hề do dự mà ký vào bản thỏa thuận thừa kế. Anh viết: “Tôi hoàn toàn đồng ý Siada sẽ thừa kế toàn bộ tài sản của cha tôi. Từ lâu, tôi muốn lấy Ciada làm vợ”.
Siada đọc những lời của con trai tỷ phú, trầm ngâm một lúc rồi viết: “Tôi rất vui khi nhận được tất cả tài sản của cha nuôi – kể cả con trai ông ấy”.
Theo Visiontimes
Phản hồi